豐碩 發表於 2013-1-29 09:57:34

【漢語大詞典●前輩】

<P align=center>【漢語大詞典●前輩】<p><br>
1.稱年輩長、資曆深的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢孔融『論盛孝章書』:“今之少年,喜謗前輩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『贈秘書監江夏李公邕』詩:“古人不可見,前輩復誰繼?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋史·田晝傳』:“議論慷慨,有前輩風。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『且介亭雜文·從孩子的照相說起』:“‘爸爸’和前輩的話,固然也要聽的,但也須說得有道理。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.唐代稱進士及第者爲前輩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王讜『唐語林·文學』:“其都會謂之舉場;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
通稱謂之秀才;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
投刺謂之鄕貢;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
得第謂之前輩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明胡震亨『唐音癸籤·集錄一』:“省試詩有前輩詠題詩集,採開元至大中省試詠詩三百五十篇,四卷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.爲唐代進士間互表尊重的稱呼。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李商隱有『和韋潘前輩七月十二日夜泊池州城下先寄李使君』詩,馮浩注:“本集有『十字水期韋潘侍御同年』,而此乃曰前輩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>下篇劉韋二前輩不書其名。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.淸代翰林稱先己三科入院者爲前輩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸阮葵生『茶餘客話·按科分敘前後輩』:“於前輩老中翰致敬盡禮。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>公讌之日,拂座奉巵,皆長揖甚恭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『兒女英雄傳』第一回:“從次日起,便去拜房師,拜座師,認前輩,會同年。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸龔自珍『己亥雜詩』之二二二序:“丁酉重九,與徐星伯前輩、吳虹生同年,連騎遊西山之寳藏寺,歸鞍驟雨。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>重九前三夕作此詩,擱筆而雨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●前輩】