豐碩 發表於 2013-1-28 19:13:41

【漢語大詞典●六時】

<P align=center>【漢語大詞典●六時】<p><br>
1.攻伐他國的六種時機。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『逸周書·武紀』:“伐國有六時、五動、四順。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>間其疏,薄其疑,推其危,扶其弱,乘其衰,暴其約,此謂六時。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.佛教分一晝夜爲六時:晨朝、日中、日沒、初夜、中夜、后夜。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝陳徐陵『東陽雙林寺傅大士碑』:“乃起九層磚墖,形相巍然,六時虔拜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>吳兆宜注:“『龍樹十住論』:菩薩晝夜各有三時,於此六時禮拜十方諸佛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐玄奘『大唐西域記·印度總述』:“六時合成一日一夜,晝三夜三。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李商隱『題白石蓮華寄楚公』詩:“白石蓮花誰所共?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 六時長捧佛前燈。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸錢謙益『仙壇倡和詩』之三:“已悔六時違淨業,誰傳四始立詩宗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.古分一晝夜爲十二時,晝夜分言,則謂“六時”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>常以指白日。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南齊書·武帝紀』:“喪禮每存省約,不須煩民。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>百官停六時入臨,朔望祖日可依舊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元本高明『琵琶記·五娘到京知夫行蹤』:“七寶樓晶光耀日,六時裏頻響洪鐘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸周亮工『須江延醫』詩:“過嶺人傳多瘴癘,六時茗粥自兢兢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●六時】