豐碩 發表於 2013-1-28 18:52:43

【漢語大詞典●六州】

<P align=center>【漢語大詞典●六州】<p><br>
1.指古代九州中的六州。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『逸周書·程典』:“維三月既生魄,文王合六州之侯,奉勤於商。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔晁注:“三分天下有其二,以伏事殷也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『呂氏春秋·古樂』:“湯於是率六州以討桀罪,功名大成,黔首安寧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·郭璞<江賦>』:“滈汗六州之域,經營炎景之外。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李善注:“六州,益、梁、荊、江、揚、徐。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>其中益州置於漢,江州置於晉,已非古九州之名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指唐時六州郡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·突厥傳上』:“初,突厥內屬者分處豊、勝、靈、夏、朔、代間,謂之河曲六州降人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李商隱『過故府中武威公交城舊莊感事』詩:“山下祇今黃絹字,淚痕猶墮六州兒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>馮浩注:“六州兒者,指河北魏博諸州也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊』、『新』書『羅威傳』:“自至德中,田承嗣盜據相、魏、澶、博、衞、貝等六州,募置牙軍。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>語曰:‘長安天子,魏府牙軍。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謂其勢強也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魏博六州,唐時常語”。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>此指魏博六州。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.樂曲名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文獻通考·樂考十九』:“本朝鼓吹,止有四曲:『十二時』、『導引』、『降仙臺』幷『六州』爲四。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>每大禮宿齋或行幸,遇夜每更三奏,名爲警場……政和七年,詔『六州』改名『崇明祀』,然天下仍謂之『六州』,其稱謂已熟也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●六州】