豐碩 發表於 2013-1-28 16:46:26

【漢語大詞典●八法】

<P align=center>【漢語大詞典●八法】<p><br>
1.周代管理百姓的通法。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『周禮·天官·大宰』:“以八灋治官府:一曰官屬,以舉邦治;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
二曰官職,以辨邦治;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
三曰官聯,以會官治;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
四曰官常,以聽官治;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
五曰官成,以經邦治;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
六曰官灋,以正邦治;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
七曰官刑,以糾邦治;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
八曰官計,以弊邦治。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南史·宋武帝紀』:“九伐之道既敷,八法之化自理。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.明初吏部考察官吏,不稱職的分老疾、疲軟、貪酷、不謹四項。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>成化時加才力不及一項。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸代分貪、酷、疲軟無爲、不謹愼、年老、有疾、浮躁、才力不足八種情況,而分別加以處置,稱八法。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淸會典·吏部·考功淸吏司』:“糾以八法:曰貪,曰酷,曰罷軟無爲,曰不謹,曰年老,曰有疾,曰浮躁,曰才力不及。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參閱淸章學誠『丙辰劄記』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸唐孫華『壽王冰庵太守五十韻』:“九閽深詄蕩,八法長奸欺。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.漢字筆畫有側(點)、勒(橫)、努(直)、趯(鉤)、策(斜畫向上)、掠(撇)、啄(右邊短撇)、磔(捺),謂之八法。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>多以指書法。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋鮑照『飛白書勢銘』:“超工八法,盡奇六文。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐沈傳師『次潭州酬唐侍御姚員外題示』詩:“鏘金七言淩老杜,入木八法蟠高軒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸馮桂芬『顧南林年丈七十壽序』:“工詩文,精八法,尤長徑尺外大字。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●八法】