豐碩 發表於 2013-1-28 16:45:23

【漢語大詞典●八采】

<P align=center>【漢語大詞典●八采】<p><br>
亦作“八彩”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦作“八綵”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.八種彩色。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>梁沈約『內典序』:“莫不龍章八采,瓊花九色。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·南蠻傳下·驃』:“裙襦畫鳥獸草木,文以八綵雜華。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.『孔叢子·居衛』:“昔堯身修十尺,眉分八采。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后因以“八彩”指堯眉或形容帝王容顏。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋柳永『御街行·聖壽』詞:“九儀三事仰天顔,八彩旋生眉宇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸鄒容『革命歌』:“但要救民登衽席,不須八彩與重瞳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.謂隋盧思道作北齊文宣帝挽歌十首,被采用八首。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐元稹『重酬樂天』詩:“百篇書判從饒白,八采詩章未伏盧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋朱翌『猗覺寮雜記』卷上:“<盧思道>時人稱爲‘八米盧郞’,‘米’字蓋‘采’字之誤也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>十首中采八首耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“八米盧郞”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●八采】