【漢語大詞典●八斗才】
<P align=center>【漢語大詞典●八斗才】<p><br>喩才高。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李商隱『可歎』詩:“宓妃愁坐芝田館,用盡陳王八斗才。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋無名氏『釋常談·八斗之才』:“文章多,謂之‘八斗之才’。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>謝靈運嘗曰:‘天下才有一石,曹子建獨占八斗,我得一斗,天下共分一斗。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸紀昀『閱微草堂筆記·灤陽消夏錄一』:“黃金屈戍雕胡錦,不信陳王八斗才。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦省作“八斗”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐趙嘏『廣陵答崔琛』詩:“八斗已自傳姓字,一枝何足計行藏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明汪道昆『洛水悲』:“帝子馳名八斗,神人結好重淵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]