【漢語大詞典●八叉】
<P align=center>【漢語大詞典●八叉】<p><br>兩手相拱爲叉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐溫庭筠才思敏捷,每入試,叉手構思,凡八叉手而成八韻,時號“溫八叉”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋孫光憲『北夢瑣言』卷四:“<溫庭筠>工於小賦,每入試,押官韻作賦,凡八叉手而八韻成。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>后以“八叉”喩才思敏捷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明郞瑛『七修類稿·詩文』:“<張錫>天資俊拔,下筆成文,誠八叉七步之才也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸趙翼『集益齋即事』詩:“公於此已肱三折,我愧才非手八叉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]