豐碩 發表於 2013-1-28 15:22:36

【漢語大詞典●優優】

<P align=center>【漢語大詞典●優優】<p><br>
1.寬和貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·商頌·長發』:“敷政優優,百祿是遒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>毛傳:“優優,和也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淮南子·時則訓』:“優優簡簡,百怨不起,規度不失,生氣乃理,衡之爲度也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋歐陽修『桐花』詩:“優優潁川守,能致鳳凰來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.豊多美盛貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·中庸』:“優優大哉!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 禮儀三百,威儀三千。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王安石『給事中贈尙書工部侍郞孔公墓志銘』:“考終厥位,寵祿優優,維皇好直,是錫公休。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王闓運『<衡陽縣志>序』:“佐才優優,學館臨流,淵道明惠,枹鼓是遒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.安逸;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
閑適。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐盧照隣『五悲』之五:“嗚呼!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 優優群品,遑遑衆人,雖鑿其竅,未知其身。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸汪懋麟『送力臣都諫假歸揚州』詩:“是時春氣和,況乃客懷靜。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>此行何優優,惜別徒耿耿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.雍容自得貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明宋濂『故永豊劉府君墓志銘』:“其稱府君有曰:溫柔而愼密,明辨而近恕,優優乎有士君子之風。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明張居正『來雁說』:“彼舍人優優委蛇,迺矜矜於休姱。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●優優】