【漢語大詞典●優婆夷】
<P align=center>【漢語大詞典●優婆夷】<p><br>1.梵語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>指在家中奉佛的女子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『魏書·釋老志』:“俗人之信憑道法者,男曰優婆塞,女曰優婆夷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指出家的女子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸錢謙益『李孝貞傳序』:“自誓大母得生,終身投菩薩,戒不復適人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>林壽終,棄家爲優婆夷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]