【漢語大詞典●優深】
<P align=center>【漢語大詞典●優深】<p><br>1.博洽而精深。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·周舉傳』:“詔書以舉才學優深,特下策問。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋曾鞏『二起居制』:“某文學優深,操行愼潔,執簡簪筆,有立於朝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.謂宏博深遠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『隋書·高熲傳』:“公識鑑通遠,器略優深,出參戎律,廓淸淮海。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]