豐碩 發表於 2013-1-28 15:00:08

【漢語大詞典●優悠】

<P align=center>【漢語大詞典●優悠】<p><br>
1.悠閑舒適。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋梅堯臣『次韻和劉原甫遊樂郊贈同遊』:“優悠民亦康,何必苦吏爲?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明李東陽『習隱』詩之十四:“古來樂天意,每與憂世偕。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>優悠無已大,及我鬢末衰。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂悠閑地居其中。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『警世通言·老門生三世報恩』:“得旨予告,馳驛還鄕,優悠林下,每日訓課兒孫之暇,同里中父老飲酒賦詩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.從容不迫。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元劉壎『隱居通議·四詩婁苑』:“制度興廢,於焉而究;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
風俗汙隆,於焉而考。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>隨其門目,粲然可觀,吟哦諷味,浸潤優悠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●優悠】