豐碩 發表於 2013-1-28 14:11:39

【漢語大詞典●儒林】

<P align=center>【漢語大詞典●儒林】<p><br>
1.指儒家學者之群。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記』有『儒林列傳』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>張守節正義引姚承曰:儒謂博士,爲儒雅之林。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·杜周傳贊』:“跡其福祚,元功儒林之後莫能及也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>顏師古注:“儒林,貢、薛、韋、匡之輩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·儒林傳序』:“今但錄其能通經名家者,以爲儒林篇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孔叢子·執節』:“寡人聞孔子之世,自正考甫以來,儒林相繼。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.泛指儒生、讀書人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·王朗傳』“及文帝踐祚”裴松之注引『魏名臣奏』:“辟雍所以修禮樂,太學所以集儒林。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王闓運『皇授光祿大夫劉公墓志銘』:“明有功貢,以勸儒林。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.泛指士林、讀書人的圈子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·韓愈傳』:“而獨孤及、梁肅最稱淵奧,儒林推重。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『答喬舍人啟』:“伏惟某官,名重儒林,才爲國器。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸王端履『重論文齋筆錄』卷一:“侍郞有『籜石齋集』五十卷行世,其畫尤爲儒林珍貴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指儒家著作。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏曹植『魏德論』:“既遊精於萬機,探幽洞深;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
復逍遙乎六藝,兼覽儒林。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.指儒家經學。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸錢謙益『新刻<震川先生文集>序』:“儒林道學,分爲兩科,儒林未可以蓋道學。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>高燮『索黃賓虹治印先寄以詩』:“乃以空論相操戈,儒林道學遂分科。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.指學官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南史·孝義傳上·朱文濟』:“自賣以葬母,太守謝蘥命爲儒林,不就。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●儒林】