【漢語大詞典●儀位】
<P align=center>【漢語大詞典●儀位】<p><br>禮儀、爵位。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>語本『周禮·夏官·大司馬』:“設儀辨位,以等邦國。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭玄注:“儀謂諸侯及諸臣之儀。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>辨,別也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>別尊卑之位。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『春秋·桓公十六年』“夏四月”宋胡安國傳:“夫亂之所由生也,則儀位以爲階。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『春秋』防微杜漸,尤嚴於名。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]