【漢語大詞典●儀舌】
<P align=center>【漢語大詞典●儀舌】<p><br>戰國辯士張儀之舌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>指能言善辯的舌頭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>語本『史記·張儀列傳』:“張儀已學而遊說諸侯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>嘗從楚相飲,已而楚相亡璧,門下意張儀……共執張儀,掠笞數百,不服,醳之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>其妻曰:‘嘻!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 子毋讀書遊說,安得此辱乎?’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>張儀謂其妻曰:‘視吾舌尙在否?’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>其妻笑曰:‘舌在也。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>儀曰:‘足矣。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋張端義『貴耳集』卷下:“儀舌尙在,焉可忘言?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋張榘『賀新涼·送劉澄齋制幹歸京口』詞:“髀肉未消儀舌在,向尊前,莫灑英雄淚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]