豐碩 發表於 2013-1-28 12:46:01

【漢語大詞典●儂家】

<P align=center>【漢語大詞典●儂家】<p><br>
1.自稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>猶言我。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>家,后綴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐寒山『詩』之一六九:“儂家暫下山,入到城隍裏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>五代王延彬『春日寓感』詩:“也解爲詩也爲政,儂家何似謝宣城。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸吳偉業『畫蘭曲』:“珍惜沉吟取格時,看人只道儂家媚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.女子自稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>猶言奴家。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋晏殊『菩薩蠻』詞:“人人盡道黃葵淡,儂家解說黃葵豔。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>可喜萬般宜,不勞朱粉施。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『次韻代留別』:“他年一舸鴟夷去,應記儂家舊住西。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元楊椿『西湖竹枝詞』:“儂家生長在西湖,暮管朝絃隨處呼。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.舊時女子稱自己的家。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元姚文奐『竹枝詞』之一:“儂家只在斷橋邊,勸郞切莫下湖船。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸黃燮淸『長水竹枝詞』:“杏花村前流水斜,杏花村後是儂家。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●儂家】