【漢語大詞典●僮隸】
<P align=center>【漢語大詞典●僮隸】<p><br>奴仆。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『魏書·高謙之傳』:“居家僮隸,對其兒,不撻其父母;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
生三子,便免其一。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐韓愈孟郊『城南聯句』:“爵勳逮僮隸,簪笏自懷綳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸唐孫華『錢瞿亭舍人挽詩』:“約束戒僮隸,儐豆洽弟昆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]