豐碩 發表於 2013-1-28 11:31:39

【漢語大詞典●僬僥】

<P align=center>【漢語大詞典●僬僥】<p><br>
1.古代傳說中的矮人,因以爲其國名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『列子·湯問』:“帝憑怒,侵減龍伯之國使阨,侵小龍伯之民使短。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>至伏羲神農時,其國人猶數十丈。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>從中州以東四十萬里得僬僥國,人長一尺五寸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊伯峻集釋引殷敬順釋文:“僬僥音譙堯,短人國名也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>按,明孫瑴『古微書·詩含神霧』作“焦僥”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸陳維崧『滿江紅·贈大西洋人魯君』詞:“海外海,光如漆;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
國外國,天無日。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>話僬僥龍伯,魂搖股栗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.古代西南少數民族名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『國語·魯語下』:“仲尼曰:‘僬僥氏長三尺,短之至也。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>韋昭注:“僬僥,西南蠻之別也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·明帝紀』:“西南夷哀牢、儋耳、僬僥、槃木、白狼、動黏諸種,前後慕義貢獻;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
西域諸國遣子入侍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指卑微年幼之人或卑鄙小人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『劉醜廝』詩:“相國有折脅,封侯或吹簫。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>人事豈易料,勿輕此僬僥。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>感惺『斷頭台·黨爭』:“小衣冠端合稱僬僥,多則是三尺頑軀求一飽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●僬僥】