豐碩 發表於 2013-1-28 11:23:14

【漢語大詞典●儁】

<P align=center>【漢語大詞典●儁】<p><br>
①[jùnㄐㄩㄣˋ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
同“俊”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.才智過人的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·莊公十一年』:“得儁曰克。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“戰勝其師,獲得其軍內之雄儁者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文子·上禮』:“智過萬人者謂之英,千人者謂之儁,百人者謂之傑,十人者謂之豪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·蒯伍江息夫傳贊』:“蒯通一說而喪三儁,其得不亨者,幸也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸姚鼐『贈郭昆甫助教』詩:“君才磊落天下奇,四海賢儁誰不知。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指特異之物。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·潘嶽〈射雉賦〉』:“逸群之儁,擅場挾兩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>徐爰注:“逸群儁異之雉,不但欲擅一場而已,又挾兩雌也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.伏異;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
傑出。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁劉勰『文心雕龍·章表』:“逮晉初筆劄,則張華爲儁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.引申爲英發,才智外溢。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋劉義慶『世說新語·賞譽』:“王平子目太尉:‘阿兄形似道,而神鋒太儁。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●儁】