【漢語大詞典●僥冒】
<P align=center>【漢語大詞典●僥冒】<p><br>貪冒;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
貪圖。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋曾鞏『代宋敏求知絳州謝到任表』:“罪浮於罰,慙溢於顔。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>何僥冒之使然,實矜全之有自。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋周煇『淸波別志』卷中:“當是時,必無增年詭籍僥冒寵榮者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明歸有光『送福建按察司王知事序』:“其僥冒而莫之覺,遭誣而莫爲之理者有矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]