豐碩 發表於 2013-1-26 23:57:42

【漢語大詞典●像】

<P align=center>【漢語大詞典●像】<p><br>
①[xiànɡㄒㄧㄤˋ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』徐兩切,上養,邪。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.形象,形狀。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『楚辭·天問』:“馮翼惟像,何以識之?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>洪興祖補注:“『淮南』曰……‘古未有天地之時,惟像無形,窈窈冥冥,芒芠漠閔,澒濛鴻洞,莫知其門。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏曹植『洛神賦』:“奇服曠世,骨像應圖。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐封演『封氏聞見記·碑碣』:“古碑上往往有孔,是貫繂索之像。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.榜樣;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
法式。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『楚辭·九章·橘頌』:“年歲雖少,可師長兮,行比伯夷,置以爲像兮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王逸注:“像,法也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>蔣驥注:“比橘於伯夷而師法之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋沈作喆『寓簡』卷九:“唐李嗣眞論右軍書『樂毅論』、『太史箴』,體皆正直,有忠臣烈女之像。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.模擬,仿效。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『易·繫辭下』:“爻也者,效此者也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
象也者,像此者也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“言象此物之形狀也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>陸德明釋文:“擬也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淮南子·原道訓』:“九嶷之南,陸事寡而水事衆,於是民人被髮文身,以像鱗蟲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『遼史·禮志一』:“中立君樹,前置群樹,以像朝班。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.相似,類似。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋謝靈運『初去郡』詩:“無庸妨周任,有疾像長卿;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
畢娶類尙子,薄遊似邴生。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『閑情偶寄·詞曲·詞采』:“以情乃一人之情,說張三要像張三,難通融於李四。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>老舍『黑白李』:“臉上處處像他哥哥,可是那神氣又完全不像他的哥哥。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“像形”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.依隨,順遂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淮南子·覽冥訓』:“居君臣父子之間,而競載,驕主而像其意,亂人以成其事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>高誘注:“像,猶隨也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『二刻拍案驚奇』卷三:“若果有好人家像得吾意,自然聘爲正室了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『何典』第八回:“倘能像你心意,便與他親眷來去,也覺榮耀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.似乎,好象。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>用於推測、判斷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第三一回:“賢弟,且休打,待我看他一看,這人也像是一箇好漢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『警世通言·崔待詔生死寃家』:“崔寧認得像是秀秀的聲音。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>柳靑『銅牆鐵壁』第五章:“二木匠象有意見,却不說,看著老陳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.如同。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>用於比喩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『奈何天·慮婚』:“莫說舉人進士,掙紮不來,就是一頂秀才頭巾,也像天平冠一般,再也承受不起。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魏巍『東方』第五部十四章:“坐在坑道里的戰士們,象坐上一只被狂風大浪搖撼的小船不絕地顛簸著。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
8.猶言比如。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>用於列舉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>趙樹理『小二黑結婚』五:“小二黑從小就聰明,象那些算屬相,卜六壬課、念大小流年或‘甲子乙丑海中金’等口訣,不幾天就都弄熟了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
9.肖像。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『楚辭·招魂』:“天地四方,多賊姦些,像設君室,靜閒安些。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>朱熹集注:“像,蓋楚俗,人死則設其形貌於室而祠之也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>蔣驥注:“若今人寫眞之類,固有生而爲之者,不必專指死後也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·趙岐傳』:“圖季劄子産晏嬰叔向四像,居賓位。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『處州孔子廟碑』:“像圖孔肖,咸在斯堂,以瞻以儀,俾不惑忘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『書信集·致趙家璧』:“前面可以插一作者像,此像我有,可以借照。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
10.引申爲立像,或比照人物形象繪畫或雕塑圖像。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋葉適『平江縣王文正公祠堂記』:“公祠故在長慶寺,去縣七十九里,君患其不足繫民瞻也,即學後新立堂祠公,邑先大夫皆像於兩傍,作『四慕詩』以風勸之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸兪樾『茶香室續鈔·蘇郡西天王堂土地』:“遂令塑工像之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●像】