【漢語大詞典●傾靡】
<P align=center>【漢語大詞典●傾靡】<p><br>1.傾倒;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
佩服。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸吳偉業『柳敬亭傳』:“與人談,初不甚諧謔,徐舉一事相酬答,澹辭雅對,一座傾靡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸袁枚『隨園詩話』卷四:“擇日,設席江南會館,請諸豪貴來,己乃纏頭而出,一座傾靡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.倒伏;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
傾覆。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸唐孫華『高郵阻風』詩:“屋瓦爭怒飛,草木盡傾靡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸昭槤『嘯亭雜錄·百菊溪制府』:“砲石驟發,二匪艇皆傾靡,海水爲之色赤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]