【漢語大詞典●傾藿】
<P align=center>【漢語大詞典●傾藿】<p><br>三國魏曹植『求通親親表』:“若葵藿之傾葉太陽,雖不爲之迴光,然終向之者,誠也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>臣竊自比葵藿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>后因以“傾藿”比喩忠於皇帝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李嶠『請預陪獻捷表』:“太陽之暉,遠鑑於傾藿;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
油雲之澤,俯潤於纖荊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋曾鞏『襄州到任表』:“常存傾藿之誠,雖知向日;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
居有戴盆之勢,何以望天?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“傾陽”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]