豐碩 發表於 2013-1-26 23:09:51

【漢語大詞典●傾】

<P align=center>【漢語大詞典●傾】<p><br>
①[qīnɡㄑㄧㄥ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』去營切,平淸,溪。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
“廎”的被通假字。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>“傾”的繁體字。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.斜;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
偏斜;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
傾斜。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·曲禮下』:“凡視,上於面則敖,下於帶則憂,傾則姦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄注:“辟頭旁視,心不正也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“傾,欹側也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『楚辭·天問』:“康回馮怒,地何故而東南傾?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏曹植『洛神賦』:“日既西傾,車殆馬煩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>柳靑『銅牆鐵壁』第十九章:“毛主席又以他習慣的、魁梧體魄微向前傾的和靄姿態,詢問民工的生活。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指傾向於,偏向。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『自京赴奉先縣詠懷五百字』詩:“葵藿傾太陽,物性固難奪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『書信集·致蕭軍』:“然而我的推測人,實在太傾於好的方面了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.倒塌;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
倒下。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢桓譚『新論』:“千秋萬歲之後,宗廟必不血食,高臺既已傾,曲池又已平,墳墓生荊棘,狐狸穴其中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋范仲淹『嶽陽樓記』:“商旅不行,檣傾楫摧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指行爲不正。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢桓寬『鹽鐵論·禁耕』:“山海有禁而民不傾,貴賤有平而民不疑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋葉適『宋鄒卿墓志銘』:“淳心之成,其行不傾,以不膠乎死生。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.傾覆;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
覆亡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·大雅·蕩』:“曾是莫聽,大命以傾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『論語·季氏』:“丘也聞有國有家者,不患寡而患不均,不患貧而患不安。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>蓋均無貧,和無寡,安無傾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>朱熹集注:“安則不相疑忌而無傾覆之患。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『雜說』之二:“傳數十王而天下不傾者,紀綱存焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸陳康祺『郞潛紀聞』卷七:“讀書者不賤,守田者不飢,積德者不傾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李劼人『死水微瀾』第六部分一:“天冤地枉地弄到家也傾了,你挨躉打,他受官刑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.損傷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『國語·吳語』:“夫吳民離矣,體有所傾,譬如群獸然,一個負矢,將百群皆奔,王其無方收也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>韋昭注:“傾,傷也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.死;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
喪。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韋璞玉『京兆功曹韋希損墓志』:“開元七年八月九日,傾於新昌里第之中堂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明張鳳翼『灌園記·王蠋死節』:“堪憐一命傾,抵死辭徵聘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>太平天國『醒世文』:“可歎妖卒實堪憐,只爲銀錢把命傾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
8.把東西倒出來。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『韓非子·外儲說右下』:“今簡公之以法禁其衆久矣,而田成恒利之,是田成恒傾圃池而示渴民也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉潘嶽『笙賦』:“披黃包以授甘,傾縹瓷以酌酃。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸劉瀛『珠江奇遇記』:“繡琴傾餘瀝於地,細語曰:‘如此薄情人,當奠九泉下。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>蕭紅『生死場』九:“管子、藥甁和亮刀從提包傾出,趙三去井邊提一壺冷水。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
9.指傾瀉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王安石『九井』詩:“山川在理有崩竭,丘壑自古相虛盈。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>誰能保此千歲後,天柱不折泉常傾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋張孝祥『六州歌頭』詞:“使行人到此,忠憤氣填膺,有淚如傾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
10.盡,竭盡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『巴西聞收宮闕送班司馬入京』詩:“傾都看黃屋,正殿引朱衣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋曾鞏『本朝政要策·軍賞罰』:“所破郡縣,當傾帑藏,爲朕賞戰士。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
11.傾吐,傾訴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王安石『寄曾子固』詩:“高論幾爲衰俗廢,壯懷難値故人傾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋楊萬里『次出門韻』:“好懷非自閟,且道向誰傾?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
12.壓倒;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
勝過。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·魏其武安侯列傳』:“武安侯新欲用事爲相,卑下賓客,進名士家居者貴之,欲以傾魏其諸將相。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『北史·盧魯元傳』:“父子有寵兩宮,勢傾天下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『江陵途中寄翰林三學士』詩:“三賢推侍從,卓犖傾枚鄒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸劉大櫆『翰林編修李公墓志銘』:“公生六歲,已能爲詩,出語輒傾其行輩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
13.傾軋;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
排斥。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·竇申傳』:“兵部侍郞陸贄與參(竇參)有隙。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>吳通微弟兄與贄同在翰林,俱承德宗顧遇,亦爭寵不協……嗣虢王則之與申及通微通玄善,遂相與傾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『杭州召還乞郡狀』:“其黨無不切齒,爭欲傾臣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
14.害;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
坑害。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『西遊記』第六七回:“八戒捶胸跌腳,大叫道:‘哥耶,傾了你也!’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>老舍『老張的哲學』四三:“你可知道叫‘媽’了!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 你個傾人的貨!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
15.敬佩;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
欽慕。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·司馬相如傳上』:“臨邛令不敢嘗食,身自迎相如,相如爲不得已而強往,一坐盡傾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『太原王公神道碑銘』:“有美王公,志儒之本……介然而居,士友以傾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸徐瑤『太恨生傳』:“生承家學,折節讀書,當代名流,咸傾其才調。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
16.指使敬佩,使欽慕。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋曾鞏『庫部員外郞范君墓志銘』:“交四方之賓客者,又往往響意於卑辭貌,煩饗燕贈送之禮,以其故能傾士大夫,以干天下之譽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
17.使順從、歸服。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉袁宏『後漢紀·光武帝紀四』:“赤眉衆多,可以恩信傾,難用兵力破也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
18.鎔鑄。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『警世通言·趙春兒重旺曹家莊』:“忽一日,聞得父親喚銀匠在家傾成許多元寳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『醒世恒言·賣油郞獨占花魁』:“當下兌足十兩,傾成一個足色大錠,再把一兩八錢,傾成水絲一小錠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸黃六鴻『福惠全書·錢穀·革官銀匠』:“若紋銀不上二錢,不必更傾成錠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
傾②[qǐnɡㄑㄧㄥˇ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『集韻』犬潁切,上靜,溪。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
“傾”的繁體字。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
頃,不久。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·龐萌傳』:“諸將請進,帝不聽,知五校乏食當退,勑各堅壁以待其敝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>傾之,五校糧盡,果引去。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明陳繼儒『珍珠船』卷四:“吳王潘夫人因醉唾於壺中,傾之,得火齊指環,因掛於石榴枝,起臺名環榴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『〈絳洞花主〉小引』:“忽而想到十六年前也曾克復過南京,還給捐軀的戰士立了一塊碑,民國二年后,便被張勳毀掉了,今年傾又可以重立。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●傾】