豐碩 發表於 2013-1-26 22:56:37

【漢語大詞典●傷歎】

<P align=center>【漢語大詞典●傷歎】<p><br>
亦作“傷嘆”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
悲傷感歎。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北魏酈道元『水經注·河水五』:“洪不屈,紹殺洪,邑人陳容爲丞,謂曰:‘寧與臧洪同日死,不與將軍同日生。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>紹又殺之,士爲傷歎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>隋煬帝『答智顗蔣州事書』:“僧衆無依,實可傷歎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐白行簡『李娃傳』:“父棄之而去。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>其師命相狎暱者陰隨之,歸告同黨,共加傷歎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明張綸『林泉隨筆』:“若昭君者,雖一時不遇,而千載之下,莫不歌詠而傷嘆之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●傷歎】