【漢語大詞典●傷氣】
<P align=center>【漢語大詞典●傷氣】<p><br>1.謂心志受挫。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·宋玉<高唐賦>』:“感心動耳,迴腸傷氣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李善注:“言上諸聲,能迴轉人腸,傷斷人氣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢司馬遷『報任少卿書』:“夫以中才之人,事有關於宦豎,莫不傷氣,而況於慷慨之士乎!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.謂發怒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐趙璘『因話錄·商上』:“而與屬吏言,未曾傷氣,不叱責一官。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.損傷元氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>老舍『龍須溝』第一幕:“發瘧子傷氣,得吃呀,趙大爺!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
4.方言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>謂情緒低落。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>柳靑『創業史』第二部第二十章:“‘你甭傷氣。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>‘哎呀!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 看你說的!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 群眾議論一下,我能躺倒嗎?’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]