【漢語大詞典●傳衣鉢】
<P align=center>【漢語大詞典●傳衣鉢】<p><br>謂傳授佛法。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>衣,袈裟;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
缽,食具。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>佛教禪宗自初祖至五祖皆以衣缽相傳,作爲傳法的信證,六祖以后不再傳。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>后亦泛稱師徒傳授繼承。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宋史·范質傳』:“<質>舉進士時,和凝以翰林學士典貢部,覽質所試文字,重之,自以登第名在十三,亦以其數處之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>貢闈中謂之‘傳衣鉢’。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋姚寬『西溪叢語』卷下引馮當世『贈彭器資詩』:“當時已自傳衣鉢,羞媿猶爲食肉僧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]