【漢語大詞典●僉壬】
<P align=center>【漢語大詞典●僉壬】<p><br>小人;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
奸人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>僉,通“憸”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明宋濂『送部使者張君之官山西憲府序』:“人不務德則已,苟有德焉,又何僉壬之不革行哉!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸魏源『書明史稿二』:“從古僉壬不可修史,王司徒言未可非也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>羅正偉『淸廷預備立憲』:“政地多用親貴,則顯戾憲章;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
路事矇於僉壬,則動違輿論。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]