【漢語大詞典●傍隣】
<P align=center>【漢語大詞典●傍隣】<p><br>亦作“傍隣”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.近隣;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
隣居。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁沈約『貞女引』:“貞女信無矯,傍隣也見疑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.及於四隣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『魏書·孝感傳·閻元明』:“母亡,服終,心喪積載。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>每忌日,悲慟傍隣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]