【漢語大詞典●傍牌】
<P align=center>【漢語大詞典●傍牌】<p><br>1.盾牌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋丘光庭『兼明書·血流漂杵』:“扞,一名楯,一名櫓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書』云‘血流漂櫓’,櫓即扞,俗呼爲傍牌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.以喩推托或掩飾的借口。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.古代兵營周圍紮以木樁,以障敵騎,稱傍牌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『六部成語·兵部·鹿角傍牌』:“傍牌,紥木爲之,每用護於營陣兩傍,以防敵騎之橫衝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]