豐碩 發表於 2013-1-26 00:51:33

【漢語大詞典●傑出】

<P align=center>【漢語大詞典●傑出】<p><br>
1.才能、成就出眾。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·徐稺傳』:“至於稺者,爰自江南卑薄之域,而角立傑出,宜當爲先。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐司空圖『與王駕評詩書』:“國初,主上好文雅,風流特盛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>沈、宋始興之後,傑出於江寧,宏肆於李、杜,極矣!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸和邦額『夜譚隨錄·三官保』:“雖然,京師之大如海,豈無傑出之士?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 惜我輩未遇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>瞿秋白『亂彈·談談‘三人行’』:“茅盾在現在的一般作家之中,不能夠不說是傑出的。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>柳靑『創業史』第一部第二七章:“不識字的人民群眾里,有多少傑出人物啊!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指同類中出色的物品。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『閑情偶寄·飲饌』:“菜類甚多,其傑出者則數黃芽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.特出;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
高聳。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北魏酈道元『水經注·河水四』:“河中竦石傑出,勢連襄陸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明劉基『靑蘿山房歌寄宋景濂』:“仙華傑出最怪異,望之如雲浮太空。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸姚瑩『遊欖山記』:“樓宇傑出,繞屋芭蕉徑丈。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●傑出】