【漢語大詞典●偉節】
<P align=center>【漢語大詞典●偉節】<p><br>1.高尙的節操。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『龍尾石硯寄猶子遠』詩:“偉節何須怒,寬饒要少和。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸陳田『明詩紀事戊籤·馮惟敏』:“朱竹垞謂汝言詩華整可觀,其賈氏之偉節乎?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 余謂終不若汝行之才氣縱橫也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.喩指朝廷派出的大吏。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>節,符節,官吏的憑證。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸顧炎武『赴車』詩之一:“稟性特剛方,臨難詎可改。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>偉節不西行,大禍何繇解。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]