【漢語大詞典●偏盲】
<P align=center>【漢語大詞典●偏盲】<p><br>1.一部分昏暗。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『呂氏春秋·明理』:“其月有薄蝕,有暉珥,有偏盲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.一目失明。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·杜欽傳』:“欽字子夏,少好經書,家富而目偏盲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>顏師古注:“偏盲者,患一目也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.現代醫學稱顱內病變侵犯視路而引起一眼的半邊視野缺損或雙眼對稱性視野缺損爲偏盲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]