【漢語大詞典●偏行】
<P align=center>【漢語大詞典●偏行】<p><br>1.片面實行。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『莊子·繕性』:“禮樂偏行,則天下亂矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>郭象注:“以一體之所履,一志之所樂,行之天下,則一方得而萬方失也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.單獨而行。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢徐幹『中論·藝紀』:“藝者,德之枝葉也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
德者,人之根榦也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>斯二物者不偏行,不獨立。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.獨特的操守。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·獨行傳序』:“中世偏行一介之夫,能成名立方者,蓋亦衆也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“獨行”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]