【漢語大詞典●停息】
<P align=center>【漢語大詞典●停息】<p><br>停止;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
止息。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉陶潛『雜詩』之十:“驅役無停息,軒裳逝東崖。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁武帝『孝思賦序』:“因爾驅馳,不獲停息。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『朱子語類』卷七五:“生將出去,又是無限箇太極,更無停息。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>楊朔『風暴』:“漸漸地,槍聲從繁密轉到稀落,終於完全停息。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]