【漢語大詞典●偩】
<P align=center>【漢語大詞典●偩】<p><br>①[fùㄈㄨˋ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
[『廣韻』房九切,上有,奉。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.依照;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
摹仿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『禮記·樂記』:“禮樂偩天地之情,達神明之德。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭玄注:“偩,猶依象也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.同“負”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>依賴;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
倚仗。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『淮南子·詮言』:“好勇則輕敵而簡備,自偩而辭助。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>高誘注:“自偩,自恃也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·太史公自序』:“栗姬偩貴,王氏乃遂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]