【漢語大詞典●偸春體】
<P align=center>【漢語大詞典●偸春體】<p><br>律詩之一體。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>凡起聯相對,而次聯不對者,謂之“偸春體”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>言如梅花之先春而開。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>如唐李白『送友人』詩:“靑山橫北郭,白水繞東城。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>此地一爲別,孤篷萬里征。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>浮雲遊子意,落日故人情。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>揮手自茲去,蕭蕭班馬鳴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>杜甫『一百五日夜對月』詩:“無家對寒食,有淚如金波。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>斫却月中桂,淸光應更多。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>仳離放紅蕊,想像顰靑蛾。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>牛女漫愁思,秋期猶渡河。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>均是。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參閱宋魏慶之『詩人玉屑·詩體下·偸春體』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]