豐碩 發表於 2013-1-25 01:30:11

【漢語大詞典●倫理】

<P align=center>【漢語大詞典●倫理】<p><br>
1.事物的條理。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·樂記』:“凡音者,生於人心者也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
樂者,通倫理者也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄注:“倫,猶類也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>理,分也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『論給田募役狀』:“每路一州,先次推行,令一州中略成倫理。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>一州既成倫理,一路便可推行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明鄭瑗『井觀瑣言』卷一:“馬遷才豪,故敘事無倫理,又雜以俚語,不可爲訓。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.人倫道德之理,指人與人相處的各種道德准則。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢賈誼『新書·時變』:“商君違禮義,棄倫理。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『朱子語類』卷七二:“正家之道在於正倫理,篤恩義。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明謝钂『四喜記·泥金報捷』:“弟先兄倫理非宜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>馮雪峰『苦力父子』:“他們也就常常表現了倫理的最高精神。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●倫理】