【漢語大詞典●倫脊】
<P align=center>【漢語大詞典●倫脊】<p><br>道理;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
條理。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>語本『詩·小雅·正月』:“維號斯言,有倫有脊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>毛傳:“倫,道;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
脊,理也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>董仲舒『春秋繁露·深察名號』引作“維號斯言,有倫有跡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸王士禛『池北偶談·文海』:“淳熙間,詔臨安府開『文海』,周益公奏:‘『文海』乃近時江鈿編類,殊無倫脊。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>章炳麟『訄書·訂文』:“是故國有政者,其倫脊必析,綱紀必秩,官事民志日以孟晉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]