【漢語大詞典●候館】
<P align=center>【漢語大詞典●候館】<p><br>1.供瞭望用的小樓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『周禮·地官·遺人』:“五十里有市,市有候館,候館和積。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭玄注:“候館,樓可以觀望者也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.泛指接待過往官員或外國使者的驛館。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐錢起『靑泥驛迎獻王侍御』詩:“候館掃淸晝,使車出明光。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋歐陽修『踏莎行』詞:“候館梅殘,溪橋柳細,草薰風暖搖征轡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『趙州賜大遼賀興龍節使副茶藥口宣』:“既漸邇於中邦,方少安於候館。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]