【漢語大詞典●候鴈】
<P align=center>【漢語大詞典●候鴈】<p><br>亦作“候雁”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
雁屬候鳥,每年春分后飛往北方,秋分后飛回南方,往來有定時,故稱雁鳥爲候雁。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『呂氏春秋·孟春』:“候鴈北。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>高誘注:“候時之鴈,從彭蠡來,北過至北極之沙漠也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『淮南子·時則訓』:“涼風至,候鴈來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·左思<吳都賦>』:“鶢鶋避風,候鴈造江。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李善注:“鴈應候而南來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐權德輿『送鄭秀才貢舉』詩:“晩色平蕪遠,秋聲候雁多。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]