豐碩 發表於 2013-1-25 00:39:05

【漢語大詞典●倘佯】

<P align=center>【漢語大詞典●倘佯】<p><br>
1.同“徜徉”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>徘徊;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
安閑自在地步行。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·宋玉<風賦>』:“然後倘佯中庭,北上玉堂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李善注:“倘佯,猶徘徊也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>倘,音常。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢劉向『九歎·思古』:“臨深水而長嘯兮,且倘佯而氾觀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元張可久『折桂令·九月八日謎社會於文昌宮』曲:“歸路倘佯,一片秋聲,兩袖嵐光。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>蕭乾『一本褪色的相冊』八:“忘記了油墨,忘記了賬本,我們是倘佯在悠閑中了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.山名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢劉向『九歎·思古』:“倘佯壚阪,沼水深兮。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>容與漢渚,涕淫淫兮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王逸注:“倘佯,山名也……言倘佯之山,其阪土玄黃,其下有池,水深而且淸,宜以避世而長隱身也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●倘佯】