【漢語大詞典●脩整】
<P align=center>【漢語大詞典●脩整】<p><br>1.檢點,約束。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢劉向『列女傳·齊女傅母』:“傅母見其婦道不正,諭之云……子之質聰達於事,當爲人表式,儀貌壯麗,不可不自脩整。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.嚴謹。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『三國志·吳志·孫權步夫人傳』:“內教脩整,禮義不愆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·韋陟傳』:“然家法脩整,敕子允就學,夜分視之,見其勤,旦日問安,色必怡;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
稍怠則立堂下不與語。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.猶整齊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>北魏酈道元『水經注·河水五』:“西南側城有神馬寺,樹木脩整。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]