豐碩 發表於 2013-1-24 23:58:53

【漢語大詞典●倏】

<P align=center>【漢語大詞典●倏】<p><br>
①[shūㄕㄨ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』式竹切,入屋,書。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
亦作“倐”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦作“翛”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.犬疾行貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>引申爲疾速,忽然。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>段注本『說文·犬部』:“倏,犬走疾也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>段玉裁注:“引伸爲凡忽然之辭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉陶潛『飲酒』詩之三:“一生復能幾?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 倏如流電驚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『北史·突厥鐵勒傳論』:“<北狄>皆以畜牧爲業,侵抄爲資,倏來忽往,雲飛鳥集。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明張居正『答大同巡撫賈春宇書』:“聞此酋素狂躁無禮,倐喜忽怒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『巧團圓·嘩嗣』:“亂世天公好異奇,倐離倐合把人移。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>徐遲『黃山記』:“它打開了它的云庫,撥給這區域的,有倏來倏去的云,撲朔迷離的霧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.傳說中一種行走迅速的奇獸。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元龍輔『龍輔女紅餘志』卷九:“成都山有疾獸,名倐,傾刻萬里。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.見“倏倏”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●倏】