豐碩 發表於 2013-1-24 23:10:08

【漢語大詞典●倒斷】

<P align=center>【漢語大詞典●倒斷】<p><br>
1.判斷,決斷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『朱子語類』卷六十:“舊時看此句,甚費思量,有數樣說,今所留二說也倒斷不下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淸平山堂話本·簡貼和尙』:“山前行正在州衙門前立,倒斷不下,猛擡頭看時,却見皇甫殿直在面前相揖。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.引申爲裁決;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
判決。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋吳潛『滿江紅·送吳叔永尙書』詞:“萬事儘由天倒斷,三才自有人撐抵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元馬致遠『任風子』第三折:“你不家去呵,與我個倒斷,你休了我者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『金甁梅詞話』第十六回:“婦人道:‘他不敢管我的事,休說各衣另飯,當官寫立分單,已倒斷開了的勾當。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.計劃,謀劃。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『朱子語類』卷四五:“二者中須有箇商量倒斷始得。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋仲殊『洞仙歌』詞:“任倒斷、深思向梨花,也無奈寒食,幾番風雨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋吳潛『柳梢靑·安晩園和劉自昭』詞:“萬種思量,百年倒斷,付與殘霞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.終止;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
完結。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元王實甫『西廂記』第四本楔子:“因姐姐玉精神、花模樣,無倒斷曉夜思量。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸王夫之『讀四書大全說·論語·顏淵篇四』:“克己復禮,如何得有倒斷!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 所以堯、舜、文王、孔子終無自謂心花頓開,大事了畢之一日。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.明白,淸楚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指將事情的因果是非關系或某種結局弄淸楚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『二刻拍案驚奇』卷六:“亦且妻子隨著別人已經多年,不知他心腹怎麽樣了?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 也要與他說個倒斷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『兒女英雄傳』第二六回:“<何玉鳳>無法,只得自己表明心跡,說個倒斷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●倒斷】