【漢語大詞典●倒豎】
<P align=center>【漢語大詞典●倒豎】<p><br>倒著豎立。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·靈帝紀』:“御殿後槐樹自拔倒豎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『初刻拍案驚奇』卷三:“舉子聽得,不覺雙眉倒豎,兩眼圓睜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>沈從文『從文自傳·一個老戰兵』:“<他>無地無處不可以身體倒豎,把手當成雙腳,來支持很久時間。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]