豐碩 發表於 2013-1-24 23:00:23

【漢語大詞典●倒屣】

<P align=center>【漢語大詞典●倒屣】<p><br>
亦作“倒屧”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.急於出迎,把鞋倒穿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·王粲傳』:“時邕才學顯著,貴重朝廷,常車騎填巷,賓客盈坐。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>聞粲在門,倒屣迎之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>粲至,年既幼弱,容狀短小,一坐盡驚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>邕曰:‘此王公孫也,有異才,吾不如也。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后因以形容熱情迎客。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐皮日休『初夏即事寄魯望』詩:“敲門若我訪,倒屣欣逢迎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>屣,一本作“屧”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元任昱『折桂令·同友人聯句』曲:“既有當壚,毋勞倒屣,便可投轄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸孔尙任『桃花扇·媚座』:“吾輩得施爲,正好談心花底;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
蘭友瓜戚,門外不須倒屣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指從坐席上匆忙避開。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『西京雜記』卷二:“衡邑人有言『詩』者,衡從之與語,質疑。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>邑人挫服,倒屣而去。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●倒屣】