豐碩 發表於 2013-1-24 22:52:20

【漢語大詞典●倒喇】

<P align=center>【漢語大詞典●倒喇】<p><br>
金元時的一種雜戲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>大抵由一位演員吹彈多種樂器,幷有歌唱和雜耍表演,如頂甌,舞盤,翻觔斗之類。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>至淸猶存此戲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸陸次云『滿庭芳』詞對倒喇作了生動而具體的描寫。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>詞云:“左抱琵琶,右持琥珀,胡琴中倚秦箏。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>冰弦忽奏,玉指一時鳴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唱到繁音入破,龜茲曲、盡作邊聲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>傾耳際,忽悲忽喜,忽又恨難平。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>舞人,矜舞態,雙甌分頂,頂上燃燈。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>更口噙湘竹,擊節堪聽。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>旋復迴風滾雪,搖絳蠟,故使人驚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>哀艷極,色飛心駴,四座不勝情。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸周亮工『書影』卷七:“今京師閹宦,畜童子爲觔斗、舞盤諸雜戲者,謂之倒喇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸徐釚『南州草堂詞話』卷下:“倒喇,金元戲劇名也,似俗而雅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸樊彬『燕都雜詠·曆代舊聞』:“倒喇傳新曲,甌燈舞更輕。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>箏琶齊入破,金鐵作邊聲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>自注:“元有倒喇之戲,謂歌也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
琵琶、胡琴、箏,俱一人彈之,又頂甌起舞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●倒喇】