【漢語大詞典●倒大】
<P align=center>【漢語大詞典●倒大】<p><br>非常;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
無比。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋趙必瑑『賀新郞·壽陳新淥』詞:“戶外紅塵飛不到,受人間倒大淸閒福。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元楊景賢『劉行首』第四折:“淡飯粗衣,山中活計。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>落托淸閒,倒大幽微。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元王實甫『西廂記』第二本楔子:“倘或紕繆,倒大羞慚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>王季思注引毛奇齡曰:“倒大,絶大也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]