豐碩 發表於 2013-1-24 00:19:16

【漢語大詞典●借韻】

<P align=center>【漢語大詞典●借韻】<p><br>
五、七言近體詩,如首句入韻而借用可以通押的旁韻,稱爲借韻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋嚴羽『滄浪詩話·詩體』:“有借韻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>原注:“如押‘七之’韻,可借‘八微’或‘十二齊’韻是也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭紹虞校釋:“此當指宋時『廣韻』或『集韻』韻目通用之例。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸錢大昕『十駕齋養新錄·借韻』:“五、七言近體第一句借用旁韻,謂之借韻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐詩‘犬吠水聲中,桃花帶雨濃’(李白『訪戴天山道士不遇』詩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>‘中’,『廣韻』屬‘東’韻;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
‘濃’,屬‘鍾’韻),‘錦幃初卷衛夫人,繡被猶堆越鄂君’(李商隱『牡丹』詩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>‘人’,『廣韻』屬‘眞’韻;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
‘君’,屬‘文’韻),始啓其端。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>至皮(皮日休)、陸(陸龜蒙)『松陵集』,則舉之不勝舉矣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋人借韻尤多。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>近代名家以此爲戒,此後生之勝於前賢者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●借韻】