豐碩 發表於 2013-1-23 22:45:28

【漢語大詞典●侯門如海】

<P align=center>【漢語大詞典●侯門如海】<p><br>
相傳唐崔郊之姑有侍婢,與郊相戀。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>姑貧,將婢賣與連帥。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郊思慕無已。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>其婢因寒食出,與郊相遇,郊贈之以詩曰:“公子王孫逐後塵,綠珠垂淚滴羅巾。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>侯門一入深如海。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>從此蕭郞是路人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>見唐范攄『云溪友議』卷一。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后以“侯門如海”謂顯貴之家門禁森嚴,外人不能隨便出入。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸袁於令『西樓記·緘誤』:“[外]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>侯門如海怕難達。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>[旦]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>疾忙去,快來家,這回休得將人詿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸褚人穫『堅瓠四集·錢振之無題詩』:“錢振之尙濠有無題詩云……好夢迷天皆薄倖,侯門如海只悲酸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦作“侯門似海”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第六回:“哎喲!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 可是說的了:‘侯門似海’,我是個什麽東西兒!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 他家人又不認得我,去了也是白跑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郁達夫『毀家詩紀』之十九:“秋意著人原瑟瑟,侯門似海故沉沉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●侯門如海】